Với nhiều người yêu nhạc Việt, Hồng Hạnh không chỉ là một giọng hát ngọt ngào của những năm 90 mà còn là hình ảnh một người phụ nữ luôn giữ sự kín đáo, thanh lịch trong đời sống riêng. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau sự điềm tĩnh ấy là một cuộc ly hôn âm thầm kéo dài suốt 10 năm – vừa khép lại vào ngày 4/4 vừa qua.
Thông tin được xác nhận bởi chính nữ ca sĩ khi phóng viên liên hệ. Chị chia sẻ: “Một cuộc ly hôn rất dài. Có lẽ vì thời gian quá lâu, tôi không còn thấy nặng nề. Giữa chúng tôi không có hận thù, thậm chí anh ấy từng muốn quay lại, và tôi cũng đang suy nghĩ.”
Hồng Hạnh và ông Kondo Koji từng có một khởi đầu được nhiều người ngưỡng mộ. Họ kết hôn năm 1991, chỉ một năm sau, con trai đầu lòng – Hồng Nhật – chào đời. Ông Koji hơn vợ 18 tuổi, là một doanh nhân người Nhật Bản. Trong suốt những năm tháng chung sống, hai người không chỉ là vợ chồng mà còn là đối tác trong kinh doanh, cùng nhau gây dựng một khối tài sản chung đáng kể.
Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồm. Năm 2011, cả hai bắt đầu ly thân vì những khác biệt ngày càng lớn trong quan điểm sống và định hướng sự nghiệp. Năm 2015, đơn ly hôn được đệ trình lên TAND Quận 1, TP.HCM.
Vì có yếu tố nước ngoài và tài sản phức tạp, lại gặp thêm đại dịch Covid-19, quá trình pháp lý kéo dài hơn dự kiến. Phải mất một thập kỷ, vụ việc mới chính thức khép lại.
Trong thời gian ly thân, con trai chung chọn sống cùng mẹ. Theo lời Hồng Hạnh, suốt 10 năm qua, con trai luôn đứng về phía chị, và điều đó đã khiến mối quan hệ giữa anh và cha trở nên căng thẳng. “Mãi đến khi chúng tôi hoàn tất ly hôn, hai cha con mới có thể hạ giọng với nhau,” nữ ca sĩ chia sẻ trong niềm cảm thán.
Trước đó, vào năm 2019, ông Kondo từng ủy quyền cho luật sư tại Việt Nam tố vợ vi phạm chế độ hôn nhân. Tuy nhiên, Hồng Hạnh không bình luận nhiều về những biến cố ấy. Chị chỉ chọn cách im lặng, làm việc và chăm sóc con trai.
Giờ đây, khi thủ tục pháp lý đã hoàn tất, Hồng Hạnh bước vào một giai đoạn mới – với tâm thế thanh thản hơn. Dẫu không còn đi chung một con đường, nhưng chị không oán trách. Có lẽ, đó là cách những người trưởng thành yêu – bình thản bước ra khỏi cuộc hôn nhân khi không còn điểm chung, nhưng vẫn giữ cho nhau một góc yên bình trong ký ức.