Xé túi mù - Trào lưu, cờ bạc hay đơn giản chỉ là niềm vui nhỏ bé?

Đỗ Vương Long
Có những niềm vui nhỏ bé trên đời, đôi khi chỉ cần một chiếc túi được dán kín, bên trong là điều gì đó chưa biết. Người ta gọi đó là "túi mù", một trào lưu nở rộ rồi nhanh chóng trở thành đề tài tranh cãi.

Những tiếng thở dài mang theo sự khinh miệt thường vang lên khi ai đó nhắc về nó: “Lãng phí!”, “Mua đồ không biết trước là gì chẳng khác nào cờ bạc!”, “Đúng là trò bịp dành cho những kẻ không biết trân trọng đồng tiền!”

Nghe thật quen, phải không? Bởi có lẽ, từ rất lâu rồi, những điều khiến người khác vui luôn dễ dàng trở thành mục tiêu của sự phán xét.

Nhưng thử nghĩ xem, chẳng phải cả đời người cũng là một “túi mù” đó sao?

xé túi mù

Chúng ta sinh ra không biết mình sẽ trở thành ai, gặp những chuyện gì, yêu người nào và rồi rốt cuộc sẽ đi về đâu. Thế nhưng, ta vẫn háo hức sống tiếp mỗi ngày, vẫn chờ đợi những điều bất ngờ—dù đôi khi điều đó là niềm vui hay nỗi buồn.

Vậy thì có gì sai khi ai đó bỏ ra vài chục nghìn, thậm chí vài trăm nghìn để đổi lấy vài phút tim đập rộn ràng khi xé lớp bao bì ấy ra? Đó không chỉ là một món đồ vô tri, nó còn là cảm giác hồi hộp, là niềm vui nho nhỏ như khi ta mở một món quà sinh nhật, dù đã biết rõ người tặng là ai.

xé túi mù

Người ta nói túi mù là sự lãng phí. Nhưng chẳng phải chúng ta cũng từng lãng phí tuổi trẻ cho những mối tình chưa đi đến đâu, những giấc mơ không thành hiện thực hay những ngày ngồi dưới tán cây, chỉ để nhìn những chiếc lá rơi? Nếu tất cả mọi thứ đều phải có mục đích rõ ràng, liệu cuộc sống có còn gì thú vị?

Họ so sánh túi mù với cờ bạc. Nhưng cờ bạc là khi bạn đánh cược vào hy vọng đổi đời nhanh chóng, còn túi mù chỉ đơn giản là niềm vui của những người không cần thắng ai cả. Họ chỉ muốn mua một chút bất ngờ, một chút tò mò để làm mềm đi những ngày lặp đi lặp lại.

Bạn không thích thì đừng mua. Đó là lựa chọn của bạn. Nhưng xin đừng giễu cợt người khác chỉ vì họ tìm thấy niềm vui ở một điều gì đó bạn không hiểu. Thế giới này đủ rộng để chứa những sở thích kỳ quặc và đủ chật chội để khiến người ta mệt mỏi nếu lúc nào cũng phải sống dưới cái bóng của sự đánh giá.

xé túi mù

Cuối cùng, không phải món đồ trong túi mù mới là điều quan trọng, mà chính là cảm giác khi ta chờ đợi và mở nó ra. Giống như cách chúng ta chờ đợi một tin nhắn từ người mình thương, dù biết rõ câu chữ bên trong có thể chẳng thay đổi được điều gì.

Vậy đấy.

Có những niềm vui không cần được giải thích. Và cũng chẳng cần được chấp thuận.

Bạn có thể chọn cách sống tiết kiệm, lên kế hoạch chi tiêu cẩn thận, cân nhắc từng đồng trước khi rút ví. Bạn có thể không bỏ ra một xu nào cho những thứ mà bạn cho là phù phiếm, vô nghĩa. Điều đó chẳng có gì sai cả. Nhưng đôi khi, thứ bạn cho là lãng phí lại là niềm vui nho nhỏ của ai đó. Thứ bạn lắc đầu chê bai là vô nghĩa, có thể lại là mảnh ghép ý nghĩa trong bức tranh cuộc sống của người khác.

Bởi mỗi người đều có một cách riêng để tìm thấy hạnh phúc. Có người thích cất giữ nó trong sổ tiết kiệm, có người tìm thấy nó trong một cuốn sách cũ, và cũng có người giấu nó trong một chiếc túi mù - chỉ chờ khoảnh khắc mở ra để bất ngờ mỉm cười.

Sự văn minh không nằm ở việc bạn tiêu tiền thế nào, mà ở chỗ bạn biết tôn trọng cách người khác chi tiêu ra sao. Thế giới này đủ rộng để chứa mọi sở thích kỳ lạ và đủ chật chội để trở nên ngột ngạt nếu ai cũng cố gắng áp đặt thước đo của mình lên cuộc sống của người khác.

Vậy nên, nếu bạn không thích túi mù, đừng mua.

Nhưng đừng nghĩ rằng chê túi mù sẽ làm cho mắt bạn sáng hơn.