
Trong nhiều năm, xã hội hiện đại cổ vũ phụ nữ phải luôn bận rộn. Làm việc hiệu quả hơn, kiếm thêm thu nhập, tối ưu từng phút trong ngày. Nhưng sau đại dịch, và sau những đợt kiệt sức kéo dài, một sự dịch chuyển âm thầm đã diễn ra.
Ngày càng nhiều phụ nữ bước sang nửa sau của tuổi 30 chọn rời khỏi trạng thái “luôn bật chế độ làm việc”. Họ không còn coi việc chậm lại là thụt lùi, mà xem đó như một dạng trưởng thành. Một kiểu khôn ngoan đến muộn.
Xu hướng này gợi nhớ đến nhiều trào lưu sống đã và đang được nhắc đến như slow living của Ý, hygge của Bắc Âu, cottagecore hay những “granny hobbies” từng bị xem là lỗi thời. Từ làm vườn, nấu ăn, đan vá, pha trà, đọc báo giấy… tất cả đang quay trở lại, không phải vì hoài niệm, mà vì chúng đáp ứng đúng nhu cầu tinh thần của con người hiện đại.
Với phụ nữ ở giai đoạn trung niên, những người vừa chăm con, vừa lo cho cha mẹ, hoặc đang xem xét lại khái niệm thành công trong sự nghiệp, các nghi thức nhỏ trong đời sống thường ngày mang lại cảm giác kiểm soát và ổn định. Trong một thế giới đầy biến động, sự lặp lại và chậm rãi lại trở thành điểm tựa.

Điều khiến thời điểm này trở nên đặc biệt là cách xã hội nhìn nhận việc sống chậm đã thay đổi. Trước đây, nó dễ bị gắn với sự buông xuôi. Giờ đây, nó được xem là một lựa chọn có ý thức, thậm chí là một di sản tinh thần mà phụ nữ hiện đại đang “kế thừa muộn” từ các thế hệ trước.
Những thói quen ấy không nhằm tái hiện một quá khứ lý tưởng hóa. Chúng phục vụ cho sức khỏe tinh thần, cảm xúc và thể chất. Chúng nhấn mạnh tính bền vững thay vì cường độ, sự hiện diện thay vì phô diễn.
Nếu bạn vẫn đang mắc kẹt trong trạng thái “luôn phải làm gì đó”, dưới đây là năm cách đơn giản để bắt đầu một nhịp sống chậm hơn, nhẹ hơn, nhưng sâu hơn.
Trước hết, hãy tập tạo ra những khoảnh khắc nghỉ ngơi nhỏ trong ngày. Đừng nhìn một ngày làm việc như một cuộc đua marathon. Phần lớn các hạn chót đều do con người tự đặt ra. Một tách trà uống chậm ngoài ban công, một vòng đi bộ ngắn trong giờ nghỉ trưa, hay một món bánh làm thủ công mất 20 phút chuẩn bị đều có thể mang lại cảm giác hồi phục rõ rệt. Nghỉ ngơi không cần cầu kỳ, và cũng không cần những giải pháp đắt đỏ.
Tiếp theo là cảm giác ấm áp từ những vật dụng quen thuộc. Quần áo mặc ở nhà, đồ ngủ hay những đôi dép đi trong nhà không chỉ để dùng cho xong. Khi chúng mềm mại, dễ chịu và đủ đẹp, chất lượng giấc ngủ và tâm trạng buổi sáng cũng thay đổi theo. Đôi khi, một sự nâng cấp nhỏ lại tạo ra tác động lớn.
Một bước quan trọng khác là quay về với thế giới analog. Cầm trên tay một tờ báo giấy, một cuốn tạp chí, hay bật một đĩa than cũ giúp não bộ được nghỉ ngơi khỏi luồng thông tin dồn dập từ màn hình. Việc lật từng trang giấy, đọc chậm, nghe nhạc trọn vẹn là trải nghiệm mà công nghệ số không thể thay thế.

Song song với đó là việc tìm lại một thú vui chậm. Rất nhiều người đã đánh mất sở thích cá nhân, thay thế chúng bằng việc lướt mạng hoặc làm thêm không ngừng. Trong khi đó, nghiên cứu cho thấy các hoạt động sáng tạo, thủ công hay thể chất giúp giảm căng thẳng, cải thiện tâm trạng và bảo vệ sức khỏe nhận thức lâu dài. Chỉ cần quay về với điều bạn từng yêu thích, dù là vẽ tranh, đan móc hay làm đồ thủ công.
Cuối cùng, đừng quên sự kết nối giữa người với người. Cô đơn đang trở thành vấn đề nghiêm trọng, gắn liền với nhiều rủi ro sức khỏe. Một bữa ăn đơn giản cùng bạn bè, một buổi trò chuyện không vội vàng có tác dụng hơn nhiều so với những giải pháp phức tạp.
Cốt lõi của sự dịch chuyển này nằm ở việc cho phép bản thân được nghỉ ngơi mà không cảm thấy tội lỗi. Được tận hưởng những niềm vui nhỏ mà không cần biến chúng thành thành tích. Được xây dựng những ngày sống đẹp, thay vì chỉ hiệu quả.
Dù bạn gọi đó là soft era, auntie era hay đơn giản là một giai đoạn trưởng thành hơn, lựa chọn sống chậm lại có thể là một trong những quyết định mạnh mẽ nhất. Bởi nó không chỉ thay đổi cách bạn sống, mà còn định hình cách bạn cảm nhận từng ngày trôi qua.