Genre: Lãng mạn
Director: Trịnh Đình Lê Minh
Cast: Ngọc Xuân, Avin Lu, Nhật Hoàng...
Rating: 8/10
Lưu ý: Bài viết tiết lộ một phần nội dung phim.
Tiếp nối những tác phẩm điện ảnh chuyển thể từ văn học Nguyễn Nhật Ánh, "Ngày xưa có một chuyện tình" là bản hòa ca về tình yêu và tình bạn với cảm giác thanh bình và ngọt ngào. Sau sự thành công của “Mắt biếc” (2019) và “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” (2015), tác phẩm này đã trở thành một luồng gió mới cho dòng phim Việt lãng mạn, thuần khiết.
Bộ phim kể lại những ngày tháng tươi đẹp của ba nhân vật Miền (Ngọc Xuân), Vinh (Avin Lu), và Phúc (Nhật Hoàng) trên mảnh đất miền Trung thơ mộng vào thập niên 1990-2000. Qua từng khung cảnh thấm đẫm cảm xúc, mối quan hệ giữa họ từ tình bạn trở thành tình yêu – một thứ tình yêu mộc mạc, chân thành nhưng cũng không kém phần đau đáu. Sự thân thiết giữa Vinh và Phúc, sự yêu thương đầy khát vọng của Miền đã vẽ nên một bức tranh thanh xuân đong đầy ký ức, mà ở đó, tình bạn và tình yêu hòa quyện tạo thành những xúc cảm bất tận.
Những quyết định và lối sống của các nhân vật đều mang dấu ấn của môi trường họ trưởng thành. Miền lớn lên trong một gia đình đầy sự căng thẳng và bạo lực, chỉ có thể tìm thấy an ủi bên cạnh người chị Lụa dịu dàng. Vinh, mặc dù mồ côi cha mẹ, lại sống trong vòng tay yêu thương của bà và các thành viên khác trong gia đình, hình thành nên tính cách nhẹ nhàng và sự hi sinh. Trong khi đó, Phúc chao đảo giữa sự hà khắc của ông nội và sự nuông chiều quá mức của cha, tạo nên một nhân cách đôi khi quá lý trí nhưng cũng rất quyết liệt. Mỗi chi tiết, từ cách đạo diễn khắc họa đến những lựa chọn họ đưa ra trong từng khoảnh khắc, đều làm nổi bật chiều sâu của từng nhân vật và những gì họ trân trọng trong cuộc sống.
Dưới góc nhìn nghệ thuật, "Ngày xưa có một chuyện tình" không phô bày sự hào nhoáng mà lại chọn cách tiếp cận gần gũi, chân thực. Đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh tận dụng màu sắc nhã nhặn, khung hình giản dị, từng cử chỉ, từng ánh mắt lặng lẽ nhưng giàu ý nghĩa. Những khung cảnh tĩnh lặng theo bước chân nhân vật vào trong, ra ngoài ngôi nhà, gợi nhớ đến cách quay của “Mùi đu đủ xanh” (1993) – một cách đưa khán giả đến với không gian quen thuộc, để họ như thể cảm nhận được từng ngõ ngách trong câu chuyện của nhân vật.
Điểm sáng khác của phim là khâu diễn xuất. Ngọc Xuân, Nhật Hoàng và Avin Lu mỗi người đều mang đến những cung bậc cảm xúc đặc biệt, với những biểu cảm tự nhiên, mộc mạc, khắc sâu vào lòng người xem. Đặc biệt, Avin Lu đã có một bước tiến đáng ghi nhận, mang lại chiều sâu cho nhân vật Vinh đầy tình cảm.
Tuy vậy, "Ngày xưa có một chuyện tình" không tránh khỏi những điểm còn hạn chế, từ vài chi tiết chưa thật sự khớp với bối cảnh thập niên 1990 đến đoạn kết sử dụng độc thoại chưa đủ tạo được sự cộng hưởng mạnh mẽ.
Dù còn chút khiếm khuyết, "Ngày xưa có một chuyện tình" vẫn là một trải nghiệm đáng giá. Bộ phim đã gói ghém trọn vẹn những xúc cảm của tình bạn, tình yêu, sự hy sinh, và hành trình trưởng thành, làm sống lại trong mỗi chúng ta những năm tháng thanh xuân dịu dàng đã qua.